[Mọt Sách]
Trải nghiệm” – nếu chỉ nói ra hai chữ vô hồn “trải nghiệm”, thì thực sự chẳng có ý nghĩa gì cả.
Khi bạn trải qua một bi kịch lớn trong đời, bị nó nghiền sát xuống mặt đất, nằm trên giường nhiều ngày tìm kiếm một niềm tin để thoát ra. Lầm lũi cố gắng trong sự kiệt quệ, rồi đến ngày bạn có được nghị lực để tiếp tục đối mặt. Đó là trải nghiệm.
Khi bất chợt, khi đang nói chuyện với một người, có một khoảnh khắc khiến mọi thứ chậm lại, toàn bộ quang cảnh ấy được đóng khung trong tâm trí, khiến bạn không bao giờ có thể quên được điều ấy trong suốt những quãng đời còn lại. Đó cũng là trải nghiệm.
Khi bạn yêu một người hơn cả chính mình. Trân trọng, hiến dâng, rồi hy sinh để ngày chẳng còn gì cả vẫn tiếp tục hy sinh tiếp. Nhìn thấy nhân cách, tự trọng, cuộc đời của chính mình bị bào mòn đi từng chút một mà vẫn cố gắng không bỏ cuộc. Đến khi bước ra khỏi mối quan hệ ấy rồi cảm nhận được ánh sáng đầu tiên len qua cửa sổ chính là tất cả hy vọng tràn về. Đó mới là trải nghiệm.
Khi bạn rơi nước mắt lúc nhận ra cả tuổi trẻ của mình đã bỏ quên cha mẹ. Rồi quyết định làm lại. Chính những khoảnh khắc kịch tính, hạnh phúc tột đỉnh, bi ai tột cùng của suốt cả quá trình đấu tranh, vật lộn, giác ngộ, vị tha ấy… Những điều có thể thay đổi hoàn toàn một con người, những bài học mà bạn muốn chia sẻ với rất nhiều con người khác như vậy… mới đáng để gọi là trải nghiệm.
—
– Trích “Bao dung đi vào giữa biển người” – Lu Mann up
🍀 Dành cho một ngày mệt nhoài, chậm lại, bình yên rồi sẽ thấy đường
🌱 Tìm hiểu sách tại đây nha:

[Wikipedia – mỗi ngày một trang sách]