[Góc Chill]
Em không biết là nghiệt duyên, em mang chân tình ra đối đãi. Thật là đẹp, những sớm chiều gần cạnh. Họ nói cảm thấy được dựa vào em. Đã là yêu thì màng gì thị phi: trái tim khi đó lỡ mất vài nhịp, rồi buồn như một chiều lộng gió.
Kỷ niệm đầu nguyên thủy như nhiên liệu. Đem đốt có khi cháy cả tâm can, nhìn ra chỉ thấy những lụi tàn chóng vánh.
Cuộc vui hết, rồi thì lại trở về với bóng tối của riêng mình.
Không còn thấy nhau trong từng hơi thở, mọi thứ còn lại chỉ là những mảnh ký ức. Không chạm vào để có thể nếm trên đầu lưỡi, cuộn vào lòng thành cả một vùng trời mênh mang chẳng nhìn thấy lối.
Nguyên Bảo.

[Wikipedia – thư giãn]