[Vực sách]
“Rồi đến một ngày, bạn nhận ra mình có nhu cầu viết thư cho một người. Không cần gửi cho người đó cũng được. Chỉ cần viết ra những điều đang tuôn chảy trong lòng. Vừa viết vừa tin là người đó hiểu từng chữ, từng dòng của bạn nếu tình cờ đọc được. Đơn giản, các bạn là những linh hồn từ muôn kiếp trước gặp lại, cho nên sự thân mật dịu dàng ẩn náu trong ngôn ngữ sẽ được đối phương bóc tách trong phút chốc. Tiếp theo lời lẽ là những hồi tưởng không ngừng về thời khắc cạnh nhau, những cử chỉ nhỏ nhặt nhất dành cho nhau. Và có cả thứ ngôn ngữ không lời ứ đầy những lúc xa vắng lắc lơ, đến nỗi ngỡ chừng ngắt kết nối mất rồi.”
– Cô Út Gia Định
Artwork by Giselle Dekel

[Wikipedia – sống đẹp mỗi ngày]