[Mọt Sách]
Mấy ngày trước, tôi lên sân thượng phòng làm việc và lặng lẽ ngắm mặt trời lặn. Hoá ra cũng có thể nhìn thấy bầu trời hoàng hôn đỏ rực như thế này giữa trung tâm thành phố. Khung cảnh đẹp tươi ấy đã chạm vào nơi nào đó sâu thẳm nhất trong lòng tôi. Giá mà mỗi ngày một lần, hoặc thậm chí chỉ mỗi tuần một lần, chúng ta có thể ‘ngắm nhìn hoàng hôn’.
Đến tận bây giờ tôi mới hiểu vì sao người ta ca tụng vẻ đẹp của ánh chiều dương trong một thời gian dài như vậy. Phong cảnh đẹp đẽ là một tấm gương vĩ đại soi sáng tâm hồn. Và chỉ trong vài phút soi sáng ấy, cuộc sống của tôi cũng trở nên có ý nghĩa hơn nhiều.
Sách: 365 BÀI HỌC TÂM LÝ (tập 1) – Liệu pháp tự chữa lành những tổn thương tâm lý

[Wikipedia – mỗi ngày một trang sách]