[Học văn lớp 9]
🍀🍀
A. Mở bài
1. Mỗi tác phẩm văn học ra đời đều mang một số phận riêng. Có tác phẩm vừa cát tiếng chào đời đã chết yểu đáng thương. Có tác phẩm gây dư luận xôn xao một thời rồi bị độc giả quên lãng với thời gian. Nhưng cũng có những bài thơ, quyển truyện có một sức sống lâu bền trong lòng bạn đọc, có một sức hút kì lạ. Truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” của Nguyễn Thành Long là một truyện ngắn đặc sắc, để lại trong lòng mỗi người đọc chúng ta nhiều rung cảm đẹp đẽ.
2. Trong bản nhạc ngân nga nhiều giai điệu có lẽ người ta chỉ để ý đến những thanh âm thánh thót mà ít chú ý đến những nốt trầm ngâm, nhưng chính những nốt nhạc ấy đã góp phần làm nên sự sâu lắng của bản hòa ca. Trong cuộc sống cũng vậy, có những con người ít được xã hội biết đến nhưng đóng góp của họ lại vô cùng ý nghĩa, Nguyễn Thành Long đã dành những trang văn đẹp nhất của mình để viết về họ – những con người bình dị, lặng thầm cống hiến cho đất nước. Và nhân vật anh thanh niên trong truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” là hình mẫu tiêu biểu để lại nhiều xúc cảm lắng đọng trong lòng bạn đọc.
3.
”Ta làm con chim hót
Ta làm một nhành hoa
Ta nhập vào hoà ca
Một nốt trầm xao xuyến”
Trong bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ”, nhà thơ Thanh Hải đã thể hiện khát khao cháy bỏng được dâng hiến, hòa nhập mùa xuân nhỏ của mình vào mùa xuân lớn của đất nước. Cũng viết về một “nốt trầm” lặng lẽ nhưng cao đẹp giữa cuộc sống, nhà văn Nguyễn Thành Long trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa đã hướng ngòi bút đến những con người vô danh vẫn âm thầm đóng góp sức lực cho tổ quốc thân yêu. “Lặng lẽ Sa Pa”- một bản nhạc dịu dàng ngợi cả những người say mê và miệt mài với lý tưởng đẹp đẽ vì cộng đồng, sống một cuộc đời ý nghĩa và xứng đáng nhất. Truyện ngắn được viết vào năm 1970, sau cuộc hành trình lên Lào Cai của tác giả, có lẽ vì cảm mến và trân trọng thiên nhiên và con người chốn này mà tác giả đã viết nên một tác phẩm hấp dẫn và đặc sắc như thế.
4. Có bao giờ bạn đọc một câu chuyện mà khi gấp trang sách lại thấy lòng mình vấn vương, thương nhớ một nhân vật nào đó? Có bao giờ bạn thưởng thức một tác phẩm mà khi nghĩ về nó bạn lại nôn nao, khi nhắc đến nó bạn lại mong muốn được kể, được khát khao trở thành ai đó trong câu chuyện? Trong cảm nhận của bản thân, tôi đã có những cảm xúc ấy khi đọc truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” của nhà văn Nguyễn Thành Long. Một câu chuyện kể về chàng thanh niên trẻ tuổi muốn cống hiến cuộc đời mình, thanh xuân mình cho đất nước, nhân dân.
B. Kết bài
1. Tô Hoài từng nhận xét:“Mỗi truyện ngắn của Nguyễn Thành Long tương tự một trang đời, một mảng, một nét của cuộc sống chắt ra. Ta thường gặp ở Nguyễn Thành Long những nhận xét nho nhỏ, như nhắc khẽ người đọc”. Đến với “Lặng lẽ Sa pa”, ông đã gửi trao bao suy tư, chiêm nghiệm sâu sắc rằng Sapa lặng lẽ nhưng không tầm thường, Sapa mà người ta cứ nghĩ tới việc sẽ đến dừng chân để nghỉ ngơi, để tịnh dưỡng tâm hồn sau những giây phút oằn mình trong guồng quay của cuộc sống. Ở mảnh đất đó, có những con người đang thầm lặng dâng hiến thanh xuân và sức trẻ cho công cuộc xây dựng và bảo vệ đất nước. Tác giả đã thực sự phác họa thành công chân dung của nhân vật anh thanh niên, một chân dung tuy chỉ kí họa trong mấy mươi phút nhưng vẫn có những vẻ đẹp sống mãi trong tiềm thức người độc giả.
2. “Lặng lẽ Sa Pa” không có những chi tiết đặc biệt, không có những nhân vật và hành động lạ lùng, không có những gay go, nhưng nó lại có sức lôi cuốn người đọc đến lạ thường. Truyện ngắn như một lời kể chuyện duyên dáng về những điều vẫn diễn ra bình thường trong cuộc sống bình thường. Cuộc đời thật là đáng sống, con người thật là tốt đẹp. Mỗi người cần phải sống tốt đẹp, bởi sống như thế thật là hạnh phúc. Đọc Lặng lẽ Sa Pa, điệp khúc ấy vang mãi trong hồn ta.
#hocvansangtao #họcvăncùnganhchíhướng

[Wikipedia]