[Mọt Sách]
Gần như tất cả mọi người trong tình yêu đều phát sinh một biểu hiện tâm lý – sự phụ thuộc về tình cảm. Khi không biết làm gì cả họ sẽ tìm đến người yêu, hỏi thăm người yêu… Người yêu là nơi để họ xả tất cả những muộn phiền dưới danh nghĩa của hành động “chia sẻ”. Và thường thường, cũng chính hành động đó trói buộc đàn ông đàn bà lại với nhau, khiến họ dần dần quên đi chuyện nếu chỉ còn bản thân, tôi sẽ đốt cháy tuổi trẻ của mình để theo đuổi đam mê như thế nào.
Vậy thì tại sao 90% các công ty thành lập sau một năm đều phá sản. Và gần như tất cả mọi người lại đều chia tay nhau sau một khoảng thời gian?
Ngày nào còn chưa biết trân trọng bản thân thì ngày đó một người vẫn sẽ phải chạy theo nỗi sợ của những gì mình đang thiếu. Và chính họ, khi bước vào tình yêu, cũng chẳng phải vì họ trân trọng ai đó mà chỉ là đòi hỏi để khỏa lấp cảm giác cô đơn.
Trong lúc bơi trên dòng sông của tình cảm, người ta tặng cho nhau một mẩu phao cứu sinh và cũng đồng thời buộc thêm cho nhau rất nhiều đá cuội.
Có lẽ, chỉ sau khi tự trưởng thành và tự sống được với chính mình, một người mới trở nên đủ chín chắn để biết cách xây dựng những mối quan hệ bền chặt nhất.
—
– Trích “Bao dung đi vào giữa biển người”
– Lu – Mann up
🍀 Dành cho một ngày mệt nhoài, chậm lại, bình yên rồi sẽ thấy đường
🌱 Tìm hiểu sách tại đây nha:

[Wikipedia – mỗi ngày một trang sách]