[Góc Chill]
Một khoảng trời của những ngày chưa lớn, những kỷ niệm đã từng được ta vô tư gom từng chút, từng chút. Không hay biết sau này sẽ trở thành những gì thân thuộc nhất, để ta tìm về kiếm lấy sự yên ổn.
Một khoảng trời xa vời chưa một lần nắm lấy, của những giấc mơ định hình ở tuổi thiếu niên nhiều khao khát. Đó là thứ vỗ về ta qua trắc trở gập ghềnh, đồng viên ta không lùi bước khi khó khăn vây lấy.
Khoảng trời của cậu, khoảng trời của tôi, tất cả đều đáng trân trọng cả.
Nguyên Bảo.
Xem những bài viết mới nhất của Nguyên Bảo tại trang blog Cơn bão không trưởng thành.

[Wikipedia – thư giãn]